THANH MENU TRANG CHỦ

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

RÁNG CHIỀU.




 
                                         Mặt trời đã khuất sườn Tây
 
                                    Mà sao rớt lại đâu đây ráng chiều

                                        Mây đùn nỗi nhớ điều hiu

                                       Gió đùn khói bếp – cơm chiều nhà ai?
 

                                 
                                          Men nồng chưa nhấp đã say
                                
                                    Ai làm ta phải lung lay tâm hồn
 
         Trời dần khuất nẻo hoàng hôn

Để cho rớt lại trong hồn: Niềm yêu

 Nên giờ ta phải chắc chiêu

Rồi đem góp nhặt nâng niu ráng chiều. 

 
                                                           Thiên Trang

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

DANH SÁCH BLOG