Mây đùn nỗi nhớ điều hiu
Gió đùn khói bếp – cơm chiều nhà ai?
Trời dần khuất nẻo hoàng hôn
Để cho rớt lại trong hồn: Niềm yêu
Nên giờ ta phải chắc chiêu
Rồi đem góp nhặt nâng niu ráng chiều.
Thiên Trang
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét